THÀNH NGỮ VIỆT NAM ( VỪNG O,P,Q )



Ở HIỀN GẶP LÀNH : Sống lương thiện thì gặp điều tốt.

OAN THỊ KÍNH : Bị vu oan, bức ép phải nhận không thể giải bày ra được.

ÔM CHÂN LIẾM GÓT : Bợ đỡ, luồn cúi một cách hết sức đê hèn.

ÔN CỐ TRI TÂN : Ôn lại cái cũ để hiểu biết thêm về cái mới.

ƠN SÂU NGHĨA NẶNG : Mang nặng ơn người đã từng giúp đỡ cưu mang.

ÔNG ĂN CHẢ BÀ ĂN NEM : Kẻ này làm bậy thì còn kẻ khác bậy hơn ( thường dùng cho những cặp vợ chồng đi ngoại tình ).

ÔNG TƠ BÀ NGUYỆT : Người xe duyên trong việc dựng vợ gả chồng.

 

PHÁ GIA CHI TỬ
        : Con cái hư hỏng, phá hoại tài sản gia đình.

PHÀM PHU TỤC TỬ   : Kẻ tầm thường, thô lỗ.

PHẬN BẠC NHƯ VÔI : Số phận hẩm hiu, bạc bẽo, bất hạnh.

PHI CỔ BẤT THÀNH KIM : Không có xưa thì không thể có nay được.

PHI THƯƠNG BẤT PHÚ : Không buôn bán thì không thể giàu có .

PHÚ QUÝ SINH LỄ NGHĨA : Cố bày vẽ, học đòi theo kiểu sang trọng một cách không cần thiết.

PHỤ TỪ TỬ HIẾU         : Gia đình tử tế, cha hiền con thảo.

PHÚC BẢY MƯƠI ĐỜI : Phúc đức lắm, may mắn lắm.

PHƯỢNG MÚA RỒNG BAY : Có cách viết chữ hoặc văn phong bay bướm, phóng khoáng.


QUẠ MỔ DIỀU THA  : Đồ đốn mạt, đáng khinh bỉ, trừng phạt.

QUÂN SƯ QUẠT MO : Người bày mưu kế, mách nước kém cỏi.

QUÂN TỬ CỐ CÙNG  : Người tài đức bị lâm cảnh nguy nan, cùng đường.

QUÂN TỬ NHẤT NGÔN : Giữ đúng lời hứa, lời nói đó.

QUẦN NÂU ÁO VẢI         : Ăn mặc giản dị, đơn sơ giống như người nông thôn trước đây.

QUANG MINH CHÍNH ĐẠI : Rõ ràng, ngay thẳng, không có chút mờ ám.

QUEN ĂN BÉN MÙI : Ăn nhiều nên thành thói quen ( thường là hành động xấu).

QUÍT LÀM CAM CHỊU     : Người này làm sai, hỏng việc nhưng người khác phải gánh chịu trách nhiệm, hậu quả.

QUYỀN HUYNH THẾ PHỤ : Lấy quyền là anh thay mặt cha để giải quyết mọi việc trong gia đình.

QUYỀN SINH QUYỀN SÁT : Có quyền hành rất lớn. Ví như muốn cho ai sống thì sống, bắt chết là chết.

QUYỀN THU QUYỀN BỔ    : Có toàn quyền thu xếp và giải quyết mọi công việc chi tiêu trong gia đình


Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

1 nhận xét:

Nặc danh nói...

Sao mà ít thế này? Chả có câu nào dùng được cả.