RÈN LUYỆN CÁ TÍNH ĐỘC LẬP

Những Đức Tính Cần Rèn Luyện

 Hãy tận hưởng cuộc sống "Tự Do - Tự Tại" 

  Độc lập là sống tự lập, không bị chi phối bởi tư tưởng hay vật chất của người khác. “Độc Lập” là một thứ đáng tự tin hơn tiền tài, thế lực và sự giúp đỡ của bên ngoài bởi vì nó làm cho con người thêm cao thượng và sống đúng với nhận thức của mình. Giúp con người vượt qua những trở ngại và chiến thắng được khó khăn.
Có một số người thích dựa dẫm vào người khác, vuốt đuôi để đổi lấy lợi ích chỉ vì bản tính quá lười biếng. Không dám nghĩ lấy độc lập để sinh tồn. Để người khác suy nghĩ lập kế hoạch, chỉ thị cho mình thi hành thì thong thả hơn nhiều. Nhưng nếu như vậy thì lấy đâu ra người :”Đứng mũi chịu sào”, cứ cho rằng mọi chuyện đều có người làm hộ mình là tốt là tiện lợi nhất. Quan niệm này sẽ khiến cho chúng ta không có được sự cố gắng trong mọi lĩnh vực, không thể hiện được bản thân cũng như sẽ mãi không biết được bản thân mình có bao nhiêu tiềm tàng :
Chèo một con thuyền trên mặt nước sóng yên gió lặng, khi đó sẽ không cần đến những kĩ năng hay kinh nghiệm chèo thuyền. Nhưng bất ngờ, có một cơn sóng nổi lên, ai nấy mặt mũi đều biến sắc nhìn nhau thì làm sao giữ được tính mạng ? Lấy ai đứng ra chỉ huy, lập kế hoạch thoát hiểm đây ? Khi ấy người nào đã quen với cá tính độc lập thì chắc chắn sẽ có nhiều ứng phó tốt hơn và có nhiều hi vọng sống sót hơn những người khác.
Con thuyền gặp khó trước cơn sóng vì sự thiếu kinh nghiệm ( ảnh minh họa)

Con thuyền ung dung với cuồng phong vì sự vững trải và kinh nghiệm của thuyền  trưởng
  Chỉ cần có sự rèn luyện thì “Trí Tuệ” và “Năng lực” sẽ có Đất để phát triển cho cá tính này ; Kinh tế quẫn bách, sự nghiệp vất vả, khó khăn chồng chất chính là môi trường cho con người thật sự đạt được bước tiến lên, không ỷ lại hay lệ thuộc vào người khác. Không có sự phấn đấu thì tức là không có sự trưởng thành về nhân cách.
Nếu như ta có thể vứt bỏ ý nghĩ cầu cứu người khác giúp đỡ mà hoàn toàn sống tự lập. Thì trong khoảng thời gian đó, Ta đã bước lên một đoạn đường thành công mà chính ta cũng không ngờ.
  "Sự giúp đỡ bên ngoài thoáng xem là một điều tốt là hạnh phúc nhưng rốt cuộc nó lại là một mầm hại, làm thui chột tính độc lập của Ta". Chúng ta thử nghĩ : Một người cho ta tiền bạc, giúp đỡ ta đầy đủ về mọi mặt mà không đòi hỏi điều kiện gì thì chưa chắc đã là Bạn tốt, bởi vì có một số người hành động bao giờ cũng luôn có mục đích nào đó. Có thể là quá cao xa để Ta có thể nhận ra được mà thôi. Phải nhớ rằng không mục đích thì không hành động”, chính những người Bạn ra sức đôn đốc, cỗ vũ,  động viên tinh thần mới chính là những người Bạn đích thực của ta.
Khi một người dựa dẫm vào người khác thì sẽ không có được cái cảm giác là một con người toàn diện, nên đôi lúc bị khiển trách, mắng chửi thì thậm chí có cảm giác mình như là con vật. Khi có sự nghiệp, chức vụ, tự lập tự cường thì mới không có cảm giác thiếu hụt, mới có thể cảm thấy sự vinh quang và thỏa mãn, mà cảm giác đó là trạng thái tinh thần "Cực thỏa mãn", dù nhiều tiền lắm bạc đến dâu cũng không thể tạo ra được.
Bạn cho rằng con người "không cần" đến tinh thần nhiều mà chính "thực phẩm" là yếu tố giúp con người sinh tồn ? Bộ não được tạo hóa ban cho chỉ là thừa hay sao ? Thiên nhiên không tạo ra loài vật nào thừa thải hay không có mục đích. Con Thỏ sinh ra là để làm mồi cho Cọp, Sói. Chất bài tiết của Chúng hay các loài động vật khác chính là thức ăn xanh tươi của hươu nai v..v . Vì vậy con người không có vũ khí sắc bén để chống lại loài mãnh thú và những khắc nghiệt của thiên nhiên thì phải có bộ não. Một võ khí “Siêu đẳng” hơn cả bom nguyên tử ( bởi bom nguyên tử cũng do bộ não phát minh ra). Nếu Ta không sử dụng tới "Trí Tuệ" tức là chối bỏ hoàn toàn thiên nhiên và tính cách “Siêu đẳng” của loài người vậy .

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

Không có nhận xét nào: