Chẳng còn nữa đâu ... Bài học cuối cùng rồi
Ngón tay khẽ lật từng trang sách cuối
Dòng chữ ngã nét sau cùng rất vội
Giọt mực rơi nhòe kỷ niệm lem xanh.
Chẳng còn nữa đâu ... Ngày tháng trôi nhanh
Em mười tám có còn thơ bé
Tan học về chẳng hay người ngóng trộm
Bất chợt một ngày luống cuống bàn chân.
Chẳng còn nữa đâu ... Bè bạn quen thân
Mai mỗi đứa rẽ nghiêng khung trời mới
Những ngả đường mở ra biết có còn đón đợi
Phượng cũng từng hoài vọng kêu tên.
Sẽ chẳng còn nữa đâu ... Nỗi nhớ buồn tênh
Phượng đã nở xênh xang chào hạ mới .
Thanh Hà (TP.HCM)
1 nhận xét:
bài viết hay và tình cảm lắm. thank!
Đăng nhận xét